Nhập Bồ Tát Hạnh - Nhẫn nhục - 2

Nhẫn nhục - 1

15. Ai cũng thấy vậy, với những nỗi khổ tầm thường như khi bị rắn rết sâu bọ cắn, bị đói khát và những ung nhọt vặt vãnh.

16. Ta không nên mất kiên nhẫn vì những khổ như nóng, lạnh, gió, mưa, đau ốm, cột trói, đánh đập.  Vì nếu mất kiên nhẫn thì ta chỉ càng đau khổ thêm thôi.

17. Có người khi thấy máu mình chảy ra đâm ra dũng cảm và cương quyết hơn; nhưng cũng có người khi thấy máu kẻ khác thì té xỉu, bất tỉnh nhân sự.

18.  Những phản ứng khác nhau ấy là do tâm quả cảm hay nhát gan.  Bởi thế ta nên xem thường những tai hại đến với mình, đừng để bị khổ đau quật ngã.

19. Bậc trí dù trải nghiệm đau khổ, tâm vẫn minh mẫn không tán loạn.  Vì khi đánh giặc phiền não, dù phải gặp nhiều tai hại trong trận chiến,

20.  Những chiến sĩ vinh quang vẫn xem thường để chiến thắng địch thủ.  Những chiến sĩ tầm thường thì chỉ đâm vào những thây chết.

21.  Hơn nữa đau khổ có nhiều đức tính: nhờ đau khổ mà ta phát sinh tâm chán lìa sinh tử, kiêu căng tan biến, ta phát tâm thương xót những chúng sinh trong cõi luân hồi, hổ thẹn về việc ác và hoan hỉ làm điều lành.

22.  Nếu ta không giận những căn bệnh như bệnh đau gan và những thống khổ to lớn khác củ nhân loại, thì sao lại giận dữ với hữu tình, khi tất cả đều do nhân duyên (điều kiện) sinh ra.

23. Mặc dù không ai muốn, những bệnh tật vẫn sinh khởi.  Cũng vậy, mặc dù không ai muốn, những phiền não vẫn nổi lên.

24. Người ta nổi giận không cưỡng được, không nghĩ trước rằng "ta sẽ nổi giận".  Cũng thế, cơn giận tự phát không nghĩ rằng "ta sẽ phát sinh."

25. Tất cả lỗi lầm và tội ác đủ loại đều do duyên sinh, (do hoàn cảnh thúc đẩy), không tự phát vô duyên cớ.

26.  Những duyên ngày khi nhóm họp lại đều không có ý định "Ta sẽ nổi sân", và những tham, sân... do đấy mà sinh cũng không nghĩ  "Ta vừa được sinh ra."
Chủ đề: ,

0 comments

Lên đầu trang