Nhập Bồ Tát Hạnh - Tinh tấn - 2

Tinh tấn - 1 

17. Không nên khiếp nhược tự thối lui, cho rằng "chắc mình không thể nào đạt giác ngộ".  Đức Như Lai đã nói lời chân thật (trong kinh Diệu Tý thưa hỏi) rằng:

18.  Nếu phát khởi năng lực tinh tấn, thì cả đến những côn trùng như ruồi muỗi cũng chứng được vô thượng bồ đề.

19. Huống nay ta được sinh làm người, có khả năng phân biệt lợi hại, nếu không xả giới bồ tát, thì sao lại không chứng đạo?

20. Nếu bảo "tôi sợ phải xả bỏ tay chân v.v.." đó là kẻ ngu lo sợ vô lối khi chưa phân biệt được nặng nhẹ.

21. Vì trải qua vô số kiếp, ta đã từng cả ngàn lần bị đâm, đốt, cưa xẻ mà đến nay vẫn chưa thành chánh giác.

22. Nay những khổ ta phải chịu để giác ngộ thì có giới hạn, như vì muốn chữa bệnh mà ta phải chịu cái đau giải phẫu.

23. Y sĩ khi muốn chữa bệnh cũng phải dùng những biện pháp gây đau đớn để trị liệu, vậy ta hãy nhẫn chịu những khổ nhỏ để diệt trừ tất cả khổ.

24. Đấng Vô thượng y vương thì không cần sử dụng cách chữa trị tầm thường ấy.  Bằng một phương thuốc hết sức êm dịu, ngài chữa trị tất cả các chứng bệnh nan y.

25. Trước hết, ngài dạy chúng sinh bố thí những thực phẩm như rau rán, vân vân.  Khi đã tập quen bố thí những vật nhỏ rồi, mới có thể bố thí thịt trên thân mình.

26. Khi đã giác ngộ bản thân mình cũng nhỏ nhặt không khác gì rau cỏ, thì xả thịt trên thân cũng như cho một mớ rau, đâu khó khăn gì?

27. Bồ tát đã tận trừ điều ác nên không còn khổ, có trí tuệ nên không lo sầu.  Vì chính tà kiến chấp ngã và ác nghiệp làm cho thân tâm sầu khổ.

28. Bồ tát không bao giờ sinh tâm nhàm chán khi ở lại trong sinh tử để cứu vớt chúng sinh.  Nhờ có phước đức, Bồ tát được thân thư thái, và nhờ có trí tuệ mà tâm an vui.

29. Nhờ năng lực tâm Bồ đề, Bồ tát tiêu trừ mọi ác nghiệp quá khứ và gặt hái vô lượng công đức.  Do đó mà nói Bồ tát thù thắng hơn Thanh Văn.

30. Vậy, hãy tiêu trừ tất cả chán mệt, ngự trên con tuấn mã là tâm bồ đề đi từ an vui đến an vui.  Người có trí sao còn thối thất? 
Chủ đề: ,

0 comments

Lên đầu trang